Em là ai, hỡi những thiên thần áo trắng?
Cuộc đời em ngát hương tựa như những bông hoa
Bỏ sau lưng bố mẹ già yếu, con thơ dại
Em lao vào trận chiến chống dịch đầy khốc liệt
Không ngại khó, ngại khổ chỉ sợ bệnh nhân lùi bước
Ngày ngày túc trực, chăm sóc ân cần bên giường bệnh
Thức trắng đêm dài cấp cứu cho bệnh nhân
Lúc bệnh nhân nặng, nguy kịch vì covid
Em tất tả ngược xuôi chạy cấp cứu cho nhanh
Biết bao người đã ngã xuống trong trận chiến
Giọt lệ buồn đọng lại trên khoé mi cay
Vất vả, đau là thế nhưng không ai sờn lòng nản chí
Dốc hết sức mình ngày đêm đem y đức cứu nhân.
Người dân ơi! Xin hãy đồng lòng chung sức
Cùng thực hiện tốt “5K” và chỉ thị mười sáu, người ơi!
Với tinh thần ở nhà là chống dịch
Ai đang ở nơi đâu xin hãy ở yên nơi đấy
Để tuyến đầu chống dịch bớt vất vả và gian lao
Chiến sĩ áo trắng cũng là người bằng xương bằng thịt
Cũng cần thời gian ăn uống, nghỉ ngơi tăng đề kháng
Cũng mong được bình yên sum họp bên gia đình
Yêu lắm, thương lắm những thiên thần áo trắng!
Xin thầm gửi hàng triệu lời tri ân sâu sắc
Cùng lời chúc sức khoẻ, bình an nơi tuyến đầu chống dịch
Chúc những chiến sĩ áo trắng thêm bản lĩnh
Vượt hiểm nguy chiến thắng trận đại dịch này
Đồng bào ơi! Hãy đoàn kết một lòng phòng chống dịch
Cùng chung tay dịch bệnh sớm đẩy lùi.



Tác giả: Phạm Thị Kiều Oanh
Đơn vị: Trường Tiểu học Định Hòa